21.6.12

Để quên một thời ta có nhau

                                               Tặng những tim đang "rướm lệ" !!!
 Khi trái tim tan vỡ...tay lìa xa tay...mắt không còn dõi theo mắt...là lúc biết rằng mình "không là gì" trong mắt ai kia. Vậy mà...đã có một khoảng thời gian mình đã là "tất cả" trong tim ai đó. Xót xa...đau đớn hay tim lạnh giá...chỉ biết rằng "đã có một thời ta có nhau".
Một khoảng thời gian đẹp của của những người đang sống trong một thế giới đầy "hoa bướm" - mà ở đó người ta cảm thấy được tuôn trào- được thăng hoa - được bay cao và ngập tràn trong tim những nụ cười và ước mơ. 
Đã có những lúc ngồi hàng giờ chờ ai đó mà không thấy thời gian sao mà dài quá ...đã có những đêm không ngủ để trằn trọc, thao thức, suy nghĩ về tương lai tươi đẹp khi cùng chung đôi với ai đó...đã có những khoảng khắc mà ánh mắt và nụ cười sáng lên đầy mãn nguyện và đã có những khoảng không gian dường như chỉ dành riêng cho hai ta. 
  Những lời nói vu vơ đầy ẩn ý chỉ hai người mới hiểu...những con đường dài không điểm đến đầy thơ mộng cứ tưởng dành riêng cho hai người....những đêm trăng ngồi cùng nhau chia sẻ những ước mơ và hiện tại...những lá thư viết vội bằng những tin nhắn không rõ nghĩa nhưng người đọc cảm thấy nao lòng...
         
        Tay thẹn thùng e ngại nắm lấy tay
            ...mặt đỏ bừng khi ai kia nhìn thấy những gì mình muốn tỏ
             ...vội gửi cho nhau những món quà bé nhỏ 
               và nguyện gửi lòng mình trong những kỷ vật tình yêu...
Hạnh phúc từng ngày...từng giờ...từng phút khi có nhau...và cứ như muốn thời gian dừng lại để không bao giờ có thể lìa xa. 

 Vậy mà...những rạn nứt xuất hiện - không phải tại ai đó mà do mình và do người - sự hờn ghen, tính chiếm hữu, sự nghi ngờ ...xen lẫn sự vô tình, thờ ơ và không tôn trọng ...đã kéo hai ta xa nhau ...ngày ngày từng chút một. 

Rồi những dòng nước mắt nuốt ngược vào lòng khi "sao người không hiểu lòng ta" - những đớn đau tưởng chừng như ngã quỵ khi thấy ai kia đã muốn xa lòng...những suy nghĩ bâng quơ và áp đặt về những gì mơ hồ có thể xảy ra - để khiến tim ta không thể hồi sinh được nữa. 
Thôi đành chia xa nhau nhé - nguyện cầu chúc cho nhau được hạnh phúc trên con đường riêng của mỗi người. Miệng mỉm cười nhưng tim đầy nước mắt - chân bước đi mà lòng không muốn rời xa. Biết rằng không dễ dàng nói câu "vĩnh biệt" nhưng không thể nào quay trở lại với nhau.  
Học cách quên đi những gì là dĩ vãng...học cách khép lại những điều không thuộc về mình ... nhẹ nhàng trôi theo dòng thời gian ...vội cuốn theo những ngày tất bật...tự lấp đầy bằng những cuộc vui mới ...và tự hiểu rằng "ta đã mất nhau".

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét