Có những chuyện thật sự không nghĩ ra... và không đoán được kết quả...mặc dù đã cố gắng tự phân tích, đánh giá... và lường trước hết mọi kết quả xấu nhất có thể xảy ra.
Chẳng qua là mình vừa có một cuộc tranh cãi quyết liệt, gay gắt với "partner" của mình, vấn đề được đem ra bàn luận để phân tích ai đúng , ai sai....
Kết quả của cuộc họp đó là cả hai không thèm "liếc con mắt" nhìn nhau, chiến tranh lạnh lập tức được khởi chiến.
Mình và hắn gặp nhau liên tục, đụng đầu côm cốp nhưng cứ coi như chưa từng có ai đó trên đời này... mình cứ coi như không có hắn ... và hắn cũng coi mình như gió, không khí hay người tàng hình nào đó..
Chiến tranh trôi qua từng giờ cho dù chưa đi đến tiếng nói chung.... nhưng mình nghĩ (không biết partner của mình cũng có nghĩ như mình không) không thể vì những chuyện đó làm mục tiêu chung của tổ chức bị sụp đổ... và cũng không thể vì một chuyện (dù bé hay nhỏ) cũng có thể chia cắt sự giao hảo của mình và hắn.
Thế là mình phải tìm cách nối lại mối quan hệ này thôi (cho dù mình đang đúng), nhưng cứ suy nghĩ hoài....
+ Nếu mình lên tiếng "say hi" trước thì hắn có "hi" với mình không
+ Nếu "hi" rồi mà cũng không thể "bình thường hóa" quan hệ thì sao?
+ Liệu hắn có nghĩ là hắn đang làm đúng và mình làm sai ... và vẫn tiếp tục sai hay không
+ ... and ....
Suy nghĩ nát óc luôn... rồi cũng phải "action"....
Mình lên tiếng trước.... cũng chẳng thấy đáp trả.... woa... kiểu này là tiêu rùi.....hay là đang làm cao giá đây
Thế rồi mình cố gắng bằng mọi cách để tạo thời cơ mình và "partner" đối mặt nói chuyện ... giây phút đó thật sự dài như cả hàng giờ....
Bắt đầu là hắn quay lưng không nhìn mặt mình.... mình cứ nhìn thẳng sau lưng hắn... suy nghĩ thật nhiều... sao khó có thể mở miệng và lên tiếng trong giây phút này mà trước đây cả hai đều có thể dễ dàng trò chuyện, cười nói vui vẻ được.... nhìn thật lâu về phía lưng hắn... và không biết người ta có cảm thấy nóng gáy hay không... mà hắn từ từ quay đầu lại... nhìn thẳng vào mặt mình... và cả hai phá ra cười.... hahaha
Thật ... không thể nhịn được cười
Thì ra... sau những trận cãi nhau kịch liệt... ai nấy đều cũng cảm thấy áy náy khi đã lỡ hành động như vậy, nhưng vì lòng tự ái cá nhân cao quá nên không dám lên tiếng.
Chỉ cần một trong hai người dẹp bỏ tất cả để có thể quay trở lại... thì mọi thứ trở lại tốt đẹp hơn
Vì ai cũng là con người mà...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét